C.ứ.t, đồ bẩn thỉu, thối tha để che giấu đi hay là Phân bón
Thực lòng mà nói... vấn đề chính là một đống cứt... Nhưng khoan, trước khi bạn nhảy đến kết luận này thì hãy tự hỏi mình rằng: Vấn đề đó thực sự có ý nghĩa gì?
Ở một góc độ nào đó, cứt/phân lại là một sự kỳ diệu. Nó là một phần thiết yếu của hệ sinh thái và chu trình dinh dưỡng của Trái Đất, và nếu được sử dụng đúng cách, nó có thể trở thành phân bón cho cây trồng, là nguồn năng lượng để sưởi ấm, nấu nướng và nhiều hơn thế nữa. Thực tế, phân thật sự là một thứ tuyệt vời, và thậm chí là có một giả thuyết hẳn hoi nói rằng phân có thể là một trong những yếu tố chính góp phần tạo nên một trong các sự kiện lớn nhất của sự phát triển cuộc sống phức tạp này trên hành tinh của chúng ta. (Nói gì cơ? Nhưng, thật đấy, các bạn có thể đọc ở đây: https://www.wired.com/2007/12/lifes-complexit/)
Vậy nếu vấn đề của chúng ta là đống cứt... thì chắc hẳn là rất tuyệt đấy!
Hãy đặt một câu hỏi, khi ai đó bảo những gì bạn nói hoặc làm là vớ vẩn (nhảm cứt) thì thật sự bạn sẽ phản ứng như thế nào? Còn tôi thì tôi thường sẽ nhanh chóng bắt đầu biện minh cho mình (như là phủ nhận cứt của tôi thối hoặc tôi đánh rắm chẳng hạn) và cố gắng chứng minh bằng cách nào đó rằng những gì tôi nói hoặc làm không hề nhảm nhí, đó chẳng qua là hiểu chưa đúng, điều gì đó cần được giải thích lại,...v.v.
Tuy nhiên đó lại là cách bỏ lỡ đi cơ hội cho sự phát triển cá nhân, cơ hội được tự chịu trách nhiệm và trưởng thành, một cơ hội thực tế để thay đổi vòng lặp luẩn quẩn bên trong chúng ta. Giống như đống cứt vậy, nó bốc mùi, thừa thãi, bẩn thỉu. Chúng ta muốn thoát khỏi cái cảm giác mình “như cứt” ấy.
Nhưng các bạn có biết rằng thật là tuyệt vời khi thấy chúng mình đã hành động theo kiểu “như cứt” hay không? Sự nhận thức và chấp nhận có thể là chất xúc tác cho sự trưởng thành của chúng ta, cũng giống như một đống cứt có thể là phân bón.
Chấp nhận cách mà chúng ta cảm nhận và cả của người khác, chấp nhận cách mà hành vi và ngôn từ của chúng ta đang thật sự góp phần bồi đắp nên hay thậm chí là trực tiếp tạo nên tình huống cho phép chúng ta có thể nhìn thấy và thay đổi hành động lẫn thái độ dẫn đến tình huống đó ngay từ đầu, hoặc chí ít là cải thiện tình hình.
ở đây tôi cũng đang tự nói với chính mình). Có thể điều đó sẽ không là gì cả, nhưng có thể nếu bạn dành thời gian để nhìn nhận tình huống một cách khách quan cũng như từ góc nhìn của người khác, rồi bạn sẽ tìm thấy điều gì đó, điều mà nếu bạn thực sự thay đổi và làm việc với nó thì bạn sẽ thực sự làm cho cuộc sống và các mối quan hệ của bạn trở nên được nuôi dưỡng và yêu thương hơn.
Thật lòng mà nói, ngay cả khi tôi viết bài này, tôi cũng đang đối mặt với việc một số người có thể gọi đây là “phân của chính tôi”. Có một sự do dự nhất định trong bản thân tôi khi viết công khai, để mở ra những ý tưởng CỦA TÔI và việc viết ra CỦA TÔI, và từ đó là CHÍNH TÔI đối mặt với khả năng được phán xét hoặc chỉ trích.
Nếu là người khác viết, tôi biết tôi sẽ khuyến khích họ chia sẻ những gì họ đã viết, và không lo lắng về việc mọi người sẽ nghĩ gì. Nhờ việc chia sẻ quan điểm của họ, họ đã thêm một chút màu sắc, một chút biểu đạt và một giọng nói khác vào cuộc trò chuyện của thế giới (như một thành viên của HES đã giúp tôi hiểu). Vâng, bạn có biết rằng, hãy cùng trân trọng “đống phân” này của tôi - phân bón tuyệt vời ươm mầm sự phát triển cá nhân của những ai sử dụng nó một cách khôn ngoan!